Đã ngoài 60 tuổi và còn gần chục năm nữa mới mãn hạn tù, nhưng đường về của phạm nhân Bảy thật mù mịt, như chính quá khứ đen tối của thị.
Dù đã bước sang bên kia cái dốc của cuộc đời nhưng phạm nhân Trần Thị Bảy ( quê ở huyện Bảo Thắng, tỉnh Lào Cai) chưa từng có giấc ngủ bình yên kể từ sau khi ra tay sát hại chồng. Nói chuyện với phóng viên mà nước mắt người phụ nữ đa đoan cứ tuôn dài trên hai gò má sạm đen đầy khắc khổ. Lúc này, khi có dịp được trải lòng, Bảy mới thực sự hoảng hốt về cuộc đời đầy cay đắng của mình.
Phận người đàn bà “ba chìm bảy nổi”
Gạt hàng nước mắt lăn dài trên gò má, Trần Thị Bảy kể: “Tôi sinh ra trong một gia đình nông dân nghèo ở huyện Bảo Thắng, tỉnh Lào Cai. Cái tên Bảy được đặt theo thứ tự con cái sinh ra trong nhà. Vì muốn con cái không phải “bán mặt cho đất bán lưng cho trời” nên bố mẹ cố gắng nuôi tôi ăn học. Lúc học xong tôi xin được việc vào huyện ủy Than Uyên (nay thuộc Lai Châu) làm”.
Bảy bén duyên và lấy một người đàn ông làm xây dựng. Nhưng có vẻ như số trời đã định cuộc đời Bảy phải “ba chìm bảy nổi” như cái tên. Chưa đầy một tháng sau kết hôn Bảy nhận tin sét đánh chồng qua đời do tai nạn lao động. Nỗi đau này nhân lên gấp đôi khi Bảy phát hiện mình đang mang trong mình giọt máu đào của người chồng quá cố. Nén đau thương, Bảy một mình sinh con, đặt tên là Lê Mạnh Cường. Bảy chỉ mong con khỏe mạnh, khôn lớn thành một người đàn ông kiên cường để vượt qua mọi sóng gió cuộc đời… Kể đến đây, Bảy bỗng thốt lên: “Thế nhưng chính tôi lại hại nó!”. Mãi sau này, Bảy mới biết con trai cũng bị liên đới đến vụ án mạng của bố dượng (chồng “hờ” của Bảy).
Hồi chồng mới mất được 2,3 năm, trông Bảy mặn mà đúng chuẩn “gái một con trông mòn con mắt”. Bảy lọt vào mắt xanh của biết bao chàng trai nhưng Bảy nghĩ nên ở vậy nuôi con. Thị từ chối tất cả những lời ong bướm của cánh đàn ông. Nhưng nào ngờ khi con vừa tròn 3 tuổi, Bảy cảm thấy thiếu thốn tình cảm nên đã lao như con thiêu thân vào vòng tay của người đàn ông tên Lê Hữu B. (SN 1960, quê ở Việt Trì, Phú Thọ). Vì B. giới thiệu là “cán bộ nguồn” lên vùng cao cồng tác nên Bảy càng tin yêu hơn.
Phạm nhân Trần Thị Bảy ân hận về những lỗi lầm mình đã gây ra
“Hồi chính thức yêu nhau, tôi dẫn ông ấy đến ra mắt bố nhưng bố phản đối kịch liệt. Bố nói rằng không tin tưởng người đàn ông này. Khi đó tôi như bị bùa mê thuốc lú, không nghe lời bố cứ nhất quyết đòi lấy người dàn ông này. Gia đình bên ngoại cắn răng làm đám cưới lần hai cho tôi và ông B.. Vài ngày sau lễ cưới, tôi khấp khởi theo chồng mới về quê đăng ký kết hôn. Nhưng đến nơi mới ngã ngửa, anh ta chẳng phải “cán bộ nguồn” gì mà chỉ là một kẻ “ma cô” đang trong diện theo dõi của pháp luật. Chính vì thế, thủ tục đăng ký kết hôn của chúng tôi không được chính quyền xã xác nhận”.
Cay đắng cho phận đời long đong của mình, ngay đêm đó Bảy bắt xe ô tô về Lào Cai. Thấy vợ bỏ về, B. cũng lục đục ra bắt xe lên Lào Cai theo. B. đứng trước cửa nhà Bảy lạy van xin được tha thứ để làm lại từ đầu. Mủi lòng trước nước mắt cá sấu của B., Bảy lại lại tha thứ, bao nhiêu hờn giận tan biến hết. Bảy xin chuyển công tác về Bảo Thắng, tại đây, hai người thuê một căn nhà nhỏ sinh sống không hôn thú. Hạnh phúc chẳng tày gang, chưa đầy 2 tháng sau lại có việc động trời xảy ra. Hôm đó, Bảy đi làm về gọi mãi không thấy chồng đâu, đi tìm khắp nơi cũng không thấy. Chân mỏi nên Bảy quay về nhà trọ thì điếng người phát hiện chiếc hòm tài sản của mình bị lục tung, toàn bộ vốn liếng đã bị gã chồng “hờ” đốn mạc cướp sạch. Lúc đấy chỉ muốn giết chết gã đàn ông đốn mạc này nhưng một lần nữa, Bảy phát hiện mình có thai.
Con giun xéo mãi cũng quằn
Suốt thời gian dài, một tay Bảy cáng đáng mọi việc trong gia đình từ kiếm tiền đến nuôi dạy con cái. Đến năm 1988, Bảy sinh con thứ hai. Giống như anh nó, đứa bé không hề biết bố mình là ai, mặt mũi ra làm sao. Một nách hai con, tiền bạc không kiếm ra nhiều nên trông Bảy tiều tụy đi rất nhiều. Biết em phận khổ nên chị gái Bảy đã về đưa cả ba mẹ con vào <a href=”https://baosuckhoecongdong.vn/tags/binh-thuan-40687.tag”>Bình Thuận</a> lập nghiệp. Người chị gái này mua nhà, mở quán cà phê cho Bảy buôn bán. Nào ngờ khi công việc vào guồng, mẹ con có tí của ăn của để thì B. lại xuất hiện.
Bảy cúi mặt, hạ giọng nói: “Ông ta đến vào một buổi chiều muộn, lại cái bài ca van xin rồi nhận hết mọi tội lỗi, trách nhiệm nên tôi lại mủi lòng thêm lần nữa. Và chính sự yếu đuối của đàn bà đã khiến tôi càng chìm sâu vào những năm tháng đen tối của cuộc đời. Sống với nhau chưa đầy nửa năm thì tôi phát hiện ra ông ta không quay lại với mẹ con tôi vì tình cảm mà chỉ bởi cần tiền. Ông ta cặp kè, bao nuôi một người phụ nữ khác sống cách nhà tôi không xa. Ông ta về quán cà phê của tôi lượm nhặt đủ thứ, kể cả đôi dép tổ ong hay cái chổi. Tôi giận lắm, có lần tôi nói với B. hãy dứt khoát đi nhưng ông ta dọa sẽ giết chết mấy mẹ con nếu tôi đòi bỏ thêm lần nữa”.
Câu chuyện không dừng lại ở đó, B. càng ngày càng lấn tới, nhiều hôm về xin tiền Bảy không được liền “thượng cẳng chân hạ cẳng tay” luôn. Có lần, Bảy bị chồng “hờ” đánh thừa sống thiếu chết nằm bẹp trong phòng mấy ngày liền. Thế rồi không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào, đến năm 1994, Bảy lại sinh thêm cho B. một đứa con nữa. Sau đợt ở cữ, Bảy cảm thấy chán ngán cái cuộc sống tạm bợ với người chồng “hờ” nên quyết định ôm con từ Bình Thuận ra Lào Cai làm lại từ đầu. Có chút vốn dắt lưng, Bảy mua mảnh đất gần nhà bố đẻ nhưng chưa xây vì chưa có đủ tiền. Lúc này, Bảy những tưởng đã đoạt tuyệt được với gã chồng “hờ” vũ phu. Nhưng không, hắn vẫn đeo bám mấy mẹ con, có lần gã đánh thị phải nhập viện nằm mất mấy ngày liền. Cay đắng quá, đến năm 2004, Bảy quyết định dứt tình với B..
Ảnh minh họa
Bảy tính đi xuất khẩu lao động kiếm chút tiền lo cho con cái. Trong lần về Hà Nội làm thủ tục thì con trai gọi điện nói B. đánh đứa con thứ hai, nhét giẻ vào miệng và bắt nó phải đưa tiền, sổ đỏ của mẹ ra rồi bỏ đi. Nhẫn nhục, Bảy đi làm lại sổ đỏ, vay mượn được 110 triệu đồng định xây cái nhà khang trang cho con cái ở. Số tiền còn lại để đi lao động nước ngoài. Biết Bảy định xây nhà, B. lại mò về đòi chia tài sản. Đúng lúc này, cơn phẫn nộ của Bảy trào dâng, thị quyết định giết chết B. để trả thù.
Nghĩ là làm, tháng 7, Bảy hòa thuốc ngủ và thuốc chống say rồi nhờ thợ xây tên Ba đang làm nhà cho mình đưa cho chồng uống. Tuy nhiên người này không đồng ý, thế là kế hoạch bị đổ bể. Chưa từ bỏ ý định, một tuần sau thị lại đi mua hai chai bia và gọi Ba cùng một thợ xây khác lại để đưa cho B. uống. Nhưng trước khi đưa bia cho họ, Bảy nạy nắp đổ xuống sâu vào. Và một lần nữa kế hoạch lại đổ bể vì hai người thợ xây quyết không giúp.
Cả hai lần đều thất bại, nỗi uất hận của Bảy dâng cao hơn, thị quyết tâm phải giết bằng được gã chồng “hờ” đốn mạt. Ngày 27 Bảy nhờ một người thợ xây khác giúp sức. Bảy nói với anh ta rằng, B. bị người dân tộc bỏ bùa nên cần phải giúp ông ấy giải bùa bằng cách chuốc rượu say rồi cho uống thuốc giải (rượu độc được gâm bằng mã tiền và ô đầu mà Bảy đã chuẩn bị từ trước). Tin lời Bảy, người thợ xây này đi về chuẩn bị đồ nhậu. Để lần ra tay này thành công, Bảy còn gọi con trai cả và một số thanh niên khác phục kích ở đoạn đường về nhà phòng trường hợp B. uống rượu không chết thì sẽ đánh chết và tạo hiện trường giả.
Tuy nhiên, rượu độc của Bảy đã giết chết B.. Sau này, mẹ con Bảy và hai thợ xây khác phải hầu tòa về tội Giết người. Với vai trò chủ mưu, Bảy chịu mức án 20 năm tù giam; con trai chịu án 4 năm tù giam. Ngồi trong song sắt lạnh lẽo, mới thấm thía cái giá phải trả cho tội ác của mình. Đau đớn hơn nữa là chính tay Bảy đã kéo con trai mình nhúng chàm để giờ trở về xã hội nó không được sống như một người bình thường…
Thu Nga (t/h)